Đã bao giờ ta dám trực diện đối mặt với cảm xúc của chính mình hay chưa?
Ta mệt mỏi, buồn ghét khi không cảm nhận được sự thấu hiểu đến từ người ta thương.
Ta tức giận, khi mọi việc không diễn ra như mong muốn.
Ta đố kị, khi có sự xuất hiện của những thứ tốt đẹp, xuất chúng hơn.
…
Ta luôn đổ lỗi, do họ không thấu hiểu, do ngoại cảnh tác động.
Ta, vô tội và đáng thương!? Để rồi, chìm ngập trong lớp bùn cảm xúc hôi thối, đắm mình xuống đến mức ngộp thở. Cuối cùng, nụ cười bình dị hạnh phúc trong ta đã tắt, chỉ còn lại sự héo mòn, xơ xác của tâm hồn. Nhưng, suy xét đến cùng, mọi suy nghĩ cảm xúc đó đều xuất phát từ chính ta. Chỉ là ta không dám thừa nhận, không dám đối diện, vì ta sợ mình xấu đi trong chính mình và trước mọi người.
Vậy, làm thế nào để đối diện với mọi cảm xúc, khống chế chúng, làm chủ chúng?
Đáp án được ẩn giấu dưới từng con chữ trong cuốn đọc tụng “Học Đạo đức” của Sư phụ Thích Đạo Thịnh.